Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Buồn

Vi yêu dấu!

Mẹ thấy buồn quá cơ, mà chẳng thể tâm sự cùng ai (vì hoặc mọi người đã quá hiểu mẹ mà không cần mẹ nói ra, hoặc mẹ không muốn nghe mọi người khẳng định thêm lần nữa sự dở của mẹ).

Mẹ lại tính toán dở con ạ. Mẹ đã tính sửa nhà cũ để dọn về ở mà không tính kỹ phương án đi thuê, rồi giờ mẹ thấy phương án mẹ lựa chọn không hợp lý mà lẽ ra mẹ nên đi xem nhà thuê trước. Giờ nhà cũ đã lấy lại, mẹ đổi phương án lúc này thì lại mất 1 tháng tiền nhà mà phải tìm lại khách mới, biết đâu lại không được như giá cũ. Theo phương án cũ thì chi phí cao quá, mẹ cũng tiếc ngẩn ngơ.

Mẹ thấy buồn, là bởi vì mẹ đã không tính toán kỹ khi thực hiện, cũng như không chịu suy tính kỹ các phương án khác mà chỉ tập trung vào phương án mình muốn. Có lẽ mẹ dở tính toán, trước giờ mẹ ít khi phải quyết định, rồi thì giờ đến lúc quyết định lại quyết định sai con ạ! Điều này làm mẹ cảm thấy mất tự tin kinh khủng! Chắc mẹ chẳng dám quyết định gì nữa con ạ! 

------------------------

Mẹ ngừng viết mấy tiếng, vậy mà sau bữa cơm mẹ đã có cuộc nói chuyện với bà ngoại mà mẹ cho rằng là cuộc nói chuyện vui vẻ, chia sẻ nhất trong mấy tháng qua. Bà ngoại cũng đồng ý với mẹ là không dọn về nhà cũ nữa, bà ngoại sẽ cho thuê hoặc bán. Mẹ sẽ tìm nhà chung cư gần đây để ở. Đó giống như là cuộc giải tỏa tinh thần cho mẹ, làm mẹ cũng thấy đỡ buồn hơn hẳn, hơn nữa lại phấn chấn tinh thần và vui vẻ với bà con như trước.

Dù sao đi nữa, đây cũng là kinh nghiệm quan trọng cho mẹ sau này!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét