Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Những ngày đầu đến trường

Ngày thứ nhất:

Ba mẹ đưa Vi đến trường, Vi bỡ ngỡ, ngơ ngác. Vi thích chơi xích đu, cầu tuột nhưng luôn muốn có mẹ chơi cùng. Khi Vi đang chơi thì mẹ đi về nên không biết khi không thấy mẹ Vi đã khóc như thế nào. Mẹ có trao đổi với cô thì cô bảo mẹ cứ chuyển con cho cô rồi về, đừng nấn ná ở lại, rồi con cũng sẽ khóc như vậy thôi.

Hôm đó ba mẹ hồi hộp lắm, làm gì cũng cầm điện thoại trên tay, sợ cô giáo gọi mà mẹ không biết. Buổi trưa mẹ gọi điện hỏi thăm cô thì cô bảo con cũng khóc nhiều nhưng cũng chịu ăn, những ngày đầu đều thế cả, không lo đâu.

Rồi đợi tới 3h hơn mà vẫn không thấy cô giáo gọi, ba mẹ hy vong con gái đã chịu chơi và bớt khóc. 3h30 ba mẹ ghé đón con, vừa thắng xe lại là  nghe tiếng con khóc, không biết có phải con nhận ra tiếng xe quen thuộc hay không?! Lúc mẹ vào thì Vi đang đứng ngay cửa và giờ tay đòi mẹ ẵm.

Về nhà con vẫn chơi miệt mài cho đến tận tối. Đặc biệt còn biết chơi đồ hàng, lấy chén muỗng ngồi múc qua lại và đút cho búp bê ăn. Đêm đó con ngủ cũng tương đối, dù vẫn lè nhè trong đêm.

Sáng hôm sau thức dậy Vi đã nói "lá rụng", "ba tắm", "bé cười" làm mẹ cũng hơi ngạc nhiên.

Ngày thứ hai:
Sáng ba mẹ đưa Vi đến trường, khi mẹ chuyển Vi sang cho cô thì Vi khóc um sùm, mẹ cũng lo nên đứng lại đợi 1 xíu, không biết nên vào với con hay nên đi, vài phút sau thì cô bảo mẹ cứ đi đi, đừng để con thấy con lại đòi thảm thiết hơn. Hôm đó 9h hơn mẹ cũng gọi điện cho cô, cô bảo lúc nhớ ra cũng khóc, nhưng cũng chịu ăn và chơi.

Hôm đó lần đầu tiên mẹ chở Vi về bằng xe máy. Dáng  mẹ mặc váy chở con trông vui phết, Vi ngồi xe mẹ có vẻ hơi chật chội, không thoải mái cho lắm.

Về nhà Vi lại chơi say sưa, tối ngủ khó hơn hôm trước. Nửa đêm tỉnh dậy kêu "mẹ", "ngủ", "mông" (vỗ mông), mà trước giờ có nói thế đâu!

Ngày thứ ba:
Ba mẹ đưa Vi đến trường, vừa dừng xe trước cổng trường, chưa nhìn thấy cô là Vi đã khóc. Có lẽ Vi đã nhận ra cứ đến đây là mẹ sẽ về :(

Tối Vi ngủ không ngon, nhưng phần vì nghẹt mũi nên không ngủ được, sau khi mẹ nhỏ mũi thì đã khá hơn.

Ngày thứ 4:
Đến gần trường, ba mẹ dừng lại, nói chuyện với Vi rằng Vi đến trường chơi ngoan, chiều ba mẹ sẽ đón. Lúc chuyển cho cô Vi cũng khóc mếu nhưng không gào thét, giãy giụa nữa, tình hình có vẻ khá hơn.

Chiều khi đón con thì con đang quay lưng vào bếp, khi nghe mẹ gọi thì Vi chạy ra giơ tay đòi ẵm ngay. Con đã biết gọi tên cô của con rồi.

Hôm đầu con đi học thì hàng xóm bảo mẹ là bà ở nhà khóc, rồi bảo mẹ sao ác thế, cho con đi học sớm thế. Nhưng mẹ thấy chuyện đến trường là chuyện sớm muộn, thời điểm này là thích hợp khi mức độ chấp nhận - phản kháng vẫn ngang nhau. Nếu để lâu hơn thì sẽ đến lúc con phản kháng và không chịu chấp nhận nữa. Hơn nữa, mẹ cũng không muốn con ở nhà với bà, được bà ôm ấp nhiều quá. Con cần đến trường, có bạn bè, học tập từ bạn bè, học cách đối xử với người khác.

Con đi học về vẫn khá bám mẹ, chắc sợ mẹ bỏ con lại như khi đến trường. Mẹ vẫn dành thời gian buổi tối chơi với con, bên con, hy vọng con hiểu mẹ yêu thương con lắm.

Nghĩ lại, mẹ thấy thật ưng ý khi chọn trường này cho con và hoàn toàn yên tâm vào các cô. Trường lại khá gần nhà mình nữa. Mong con sẽ sớm thích nghi và có những khoảng thời gian vui tươi tại đây.

Hôn con.



Vì đi học cần thoải mái, gọn gàng để con có thể leo trèo vô tư nên mẹ cho con mặc áo thun quần thun ngắn. Lúc này ra đường chơi thôi nên vẫn mang dép ngược.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét