Khủng hoảng tuổi lên 3
Từ
nhu cầu muốn khẳng định mình, muốn được trở nên như người lớn bên cạnh
đó sự tự ý thức ở trẻ bắt đầu xuất hiện, trẻ lên 3 bắt đầu có những
nguyện vọng độc lập. Trẻ muốn tự mình làm trong một số trường hợp: tự
thay quần áo, tự xúc ăn, tự chọn mặc quần áo mà trẻ thích, muốn phụ giúp
mẹ việc nhà, tự chọn đồ chơi, tự chọn sách mà trẻ thích… Trẻ thường nói
“Con làm, con ăn…” mà không muốn có sự can thiệp hay giúp đỡ của người lớn.
"Sự mâu thuẫn giữa nhu cầu và năng lực là nguyên nhân chính gây ra khủng hoảng tuổi lên 3 của trẻ”. Trẻ
lên 3 bắt đầu sự ý thức được các khả năng của mình: Sự phát triển các
cơ tay, sự khéo léo của các cơ ngón tay, sự phát cảm ngôn ngữ cùng với
khả năng diễn đạt mong muốn thông thường của mình với người khác, tri
thức về thế giới xung quanh của trẻ đang được tích lũy dần, một số kỹ
năng vận động, khả năng tự phục vụ mình … . Trẻ hay so sánh mình với
người lớn, muốn được làm mọi việc như người lớn. Tuy nhiên, với khả năng
của mình, các bé chưa thể tự làm được mọi việc hoặc bị bố mẹ ngăn cấm
nên nảy sinh xung đột.
Bên cạnh đó, ở tuổi này, do khả
năng ngôn ngữ chưa phát triển hoàn thiện khiến các bé chưa biết cách
diễn đạt trọn vẹn những mong muốn của mình với người lớn. Và chính điều
này gây ức chế, làm các bé dễ cáu bẳn và nổi khùng. Trong cuốn “Về nhân
cách trẻ 3 tuổi”, nhà tâm lý học V. Keler đã mô tả những biểu hiện
thường gặp ở trẻ trong lứa tuổi này:
- Tiêu cực: Trẻ thường có biểu hiện không chịu phục tùng một số yêu cầu của người lớn.
- Ngoan cố: Trẻ kiên quyết nghiêng về phía sự thoả mãn đòi hỏi của bản thân, sự quyết định của mình.
- Ngang ngạnh:
Gần như sự ngoan cố và tiêu cực, nhưng nó có đặc điểm đặc trưng của
ngang ngạnh là có tính công khai và thiếu cá tính hơn. Đây là sự phản
kháng lại trật tự trong gia đình.
- Tự tiện: Là
xu hướng giải thoát khỏi người lớn. Trẻ muốn tự mình làm điều gì đó.
Phần nào ta thấy dấu hiệu này có cả ở đợt khủng hoảng một tuổi.
- Vô lễ với người lớn: Trẻ có biểu hiện nói trống không hoặc nói hỗn với người lớn.
- Chống đối – nổi loạn:
Hiện tượng này xuất hiện trong các cuộc cãi vã thường xuyên với cha mẹ
“tất cả hành vi của trẻ đều thể hiện sự chống đối, dường như trẻ luôn
nằm trong trạng thái chiến tranh với người xung quanh, trong trạng thái
ẩu đả với người lớn”.
- Chuyên quyền: ở những gia
đình có độc nhất một trẻ sẽ gặp phải xu hướng chuyên quyền. Trẻ tỏ ra
chuyên quyền trong quan hệ với tất cả mọi thứ xung quanh.
Tuy nhiên, theo các chuyên gia tâm lí thì đây là một hiện tượng bình thường, tất yếu trong quá trình phát triển của trẻ.
Do đó, khi thấy con có những hành vi thái quá chớ nên quy chụp cho bé
là hư, láo, càng không nên quát mắng, nhất là đánh trẻ. Bởi điều đó chỉ
làm các bé thêm căng thẳng, có thể sợ lúc đó mà im lặng nhưng sẽ chất
chứa uẩn ức trong lòng và có lúc bột phát, trở nên hung dữ hơn. Chiều
chuộng theo mọi yêu cầu của con cũng không phải cách. Nó chỉ giúp củng
cố thêm những hành vi tiêu cực ở bé khi nó nhận thấy khóc lóc, ăn vạ hay
đập phá là cơ hội để được bố mẹ đáp ứng mọi đòi hỏi.
Cùng điểm qua một số đặc điểm tâm lý của trẻ để hiểu thêm về các hành vi của trẻ:
Thứ nhất, trẻ lên 3 xuất hiện tính “bướng bỉnh”, trẻ muốn có thẫm quyền với mọi vật xung quanh bằng cách luôn luôn giành đồ chơi về phía mình…
=>
Với những biểu hiện trên của trẻ, không nên quát mắng trẻ, hay giật đồ
chơi từ tay trẻ. Bố mẹ cần giải thích cho bé hiểu cái gì là của mình,
cái gì là của bạn hay của chung. Tránh thái độ tiêu cự cho rằng bé tham
lam, hư đốn, không ngoan.
Thứ hai, suy nghĩ mình là trung tâm
và mong muốn độc lập khiến trẻ luôn muốn làm theo ý mình. Tuy nhiên, do
vốn kinh nghiệm và hiểu biết của trẻ về thế giới xung quanh còn hạn chế
cùng với sự nhận thức về các chuẩn mực trong các mối quan hệ của trẻ
chưa hoàn thiện, trẻ thường làm “sai” so với điều người lớn mong muốn ở
trẻ, bắt người lớn làm theo ý mình…
=> Do đó, nếu trẻ có ý
muốn thỏa đáng thì cha mẹ nên đồng tình và cho trẻ thực hiện, trong
trường hợp trẻ có những đòi hỏi quá quắt, người lớn cần tỏ thái độ kiên
quyết không đáp ứng sau khi giải thích cho trẻ hiểu lý do vì sao người
lớn không chấp nhận ý muốn của trẻ. Không nên cứng nhắc ngăn cấm trẻ
cũng không nên chiều theo ý trẻ một cách vô điều kiện.
Với một số
trẻ, việc bị người lớn ngăn cấm sẽ dẫn đến trẻ bướng bỉnh, tỏ thái độ
chống đối, người lớn bảo một đằng trẻ làm một nẻo… đặc biệt với người
quá quan tâm và chăm sóc chúng… Đôi khi còn bày tỏ thái độ ích kỹ, hỗn
láo… đặc biệt với người thân hay chăm sóc trẻ. Do đó, cách người lớn ứng
xử với trẻ cũng bày tỏ sự thông hiểu về các đặc điểm tâm lý cũng như sự
quan tâm đến trẻ trong đời sống hàng ngày.
Thứ ba, cuối tuổi ấu nhi, trẻ bắt đầu xuất hiện sự tự ý thức,
trẻ ý thức được mình là một con người riêng biệt, khác với những người
xung quanh và có những ý muốn riêng biệt so với mọi người xung quanh…
Trẻ bắt đầu nhận ra “cái tôi” của trẻ, nhận biết được “cái tên” của mình
và đồng nhất cái tên với bản thân mình do đó tỏ ra thiện chí với những
bạn có tên giống như mình.
=> Để giáo dục trẻ, ba mẹ nên giành
thời gian trò chuyện với trẻ để hiếu mong muốn của trẻ, có thể kể chuyện
cho trẻ nghe, khi kể chuyện, ba mẹ nên dùng tên bé đặt tên cho nhân vật
của truyện, lồng vào đó những đức tính tốt muốn ở trẻ để khuyên bảo trẻ
một cách nhẹ nhàng, khéo léo.
Sự tự ý thức ở trẻ còn thể hiện
thông qua viêc trẻ bắt đầu để ý đến hình dáng bên ngoài của mình. Trẻ
muốn tự chọn quần áo cho mình, và đôi khi điều đó không phù hợp với hoàn
cảnh hay thời tiết khiến người lớn không cho phép. Sự ngăn cản một cách
vô điều kiện của ngừoi lớn sẽ khiến trẻ bướng bỉnh và chống đối, đôi
khi trẻ chống lại bằng một số hành động ngỗ ngược. Việc này nếu kéo dài
sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tâm lí của trẻ.
=> Người lớn cần
khuyến khích trẻ làm theo những yêu cầu của mình thay vì áp đặt trẻ làm
theo, cần giải thích cho trẻ hiểu vì sao phải như vậy, bày tỏ thái độ
tôn trọng trẻ cũng như tôn trọng những việc làm và khả năng của trẻ.
Hơn
nữa, khả năng hoạt động có chủ định của trẻ lên 3 không dài. Trẻ mau
quên và dễ thay đổi suy nghĩ, do đó trong một số trường hợp trẻ bướng
bỉnh, người lớn không nên nói chuyện với trẻ nhiều về vấn đề trẻ quan
tâm, hãy hướng suy nghĩ và mục đích của trẻ vào điều khác – có thể gọi
là “đánh lạc hướng” của trẻ.
Thứ tư, sự phát triển các hoạt động với đồ vật
giúp trẻ có khả năng tự mình thực hiện một số “công việc” mà không cần
sự giúp đỡ của người lớn. Trẻ đã có khả năng phục vụ bản thân trong một
số trường hợp đơn giản. Nhiều ông bà, bà mẹ lo lắng trẻ chưa có khả năng
tự chăm sóc bản thân, hay làm sai nên thường tự mình chăm sóc trẻ theo ý
mình, thường làm thay trẻ thay vì khuyến khích trẻ thực hiện theo ý
mình.
=> Người lớn cần tạo cho trẻ cơ hội để trẻ tự phục vụ.
“Tin tưởng” vào khả năng và việc thử sai của trẻ. Quan tâm hướng dẫn trẻ
kịp thời để tránh hình thành những thói quen xấu. Chẳng hạn như, việc
tập cho trẻ cầm đũa, nhiều người thường lo lắng trẻ cầm vậy nhọn khi ăn
thì nguy hiểm nên thường chỉ cho trẻ tập dùng muỗng khi ăn. Trong khi
đó, người lớn thường dùng đũa của mình gắp thức ăn cho trẻ. Bên cạnh đó,
có trẻ được tập dùng đũa từ sớm nhưng lại không được hướng dẫn ngay từ
đầu sau này hình thánh thói quen cầm đủ 5 ngón chạm đũa.
Tạo nhiều cơ hội cho trẻ hoạt động là điều tốt nhất chúng ta có thể làm để giúp trẻ phát triển.
Theo chuyên gia giáo dục, điều quan trọng nhất mà bố mẹ có thể làm để
giúp bé sớm vượt qua được giai đoạn này là tạo điều kiện cho trẻ được
vui chơi thật nhiều. Một số cách giúp trẻ các mẹ có thể tham khảo:
-
Nếu ý muốn của trẻ là đúng đắn thì cha mẹ nên tạo điều kiện cho trẻ
được thực hiện ý muốn của mình, khuyến khích trẻ thực hiện và giúp đỡ
trẻ khi trẻ cần.
- Hình thành tính độc lập tích cực cho trẻ bằng việc cho trẻ thực hiện một số thao tác tự chăm sóc bản thân trẻ.
- Nếu trẻ có những đòi hỏi quá đáng thì cần tỏ thái độ nghiêm khắc và tuyệt đối không chiều theo ý trẻ.
- Nếu trẻ ăn vạ thì nên lờ đi chỗ khác hoặc đánh lạc hướng trẻ bằng cách thu hút trẻ tham gia các hoạt động khác.
-
Khi cần xử phạt thì không nên đánh, mắng vì như thế sẽ làm cho cả cha
mẹ và trẻ đều cảm thấy bị ức chế và có thể lần sau trẻ sẽ lại có những
hành vi chống đối như thế. Những lần sau trẻ sẽ nghĩ, không sao đâu, sai
ba mẹ đánh 1 cái là xong thôi.
- Có thể xử phạt bằng cách là không cho trẻ đi chơi hoặc không kể chuyện cho trẻ nghe.
-
Hoạt động đóng vao trong giai đoạn này đối với trẻ vô cùng quang trong.
Trẻ thích là người lớn, nhưng vốn kinh nghiệm sống chưa đủ để trẻ “ làm
người lớn” thật sự. Chỉ có thể cho trẻ vui chơi bằng các trò chơi đóng
vai. Vì lúc này trẻ muốn được khẳng định mình, muốn trở thành người lớn
nên có thể cho trẻ nhập vào những vai mà trẻ thích như: làm cô giáo, bác
sĩ…
Có thể cùng chơi với trẻ bằng các trò chơi:
Mẹ chăm sóc em, trẻ muốn thay tả cho em bé thì mẹ có thể cho trẻ chăm sóc búp bê, thay tả cho búp bê…
Bé trai muốn giúp bố rửa xe thì có thể cho bé chơi làm ngừoi bảo trì xe, bố rửa xe bố, trẻ rửa xe đồ chơi của trẻ…
-
Xem trẻ như người lớn, hãy cho trẻ được giúp mẹ một số việc như: lấy rổ
rá cho mẹ, giúp mẹ nhặt rau, lau bàn, lấy nước cho mẹ… trẻ sẽ rất thích
thú khi thực hiện.
- Đừng tiếc lời khen ngợi khi trẻ ngoan hoặc biết làm cái này cái kia giúp bố mẹ để lần sau trẻ sẽ tiếp tục cố gắng.
- Cư xử nhẹ nhàng, kiên nhẫn với trẻ trong mọi trường hợp.
- Nếu đã cho trẻ thực hiện mà trẻ làm sai, hãy hướng dẫn trẻ theo nguyên tắc 3 lần
Lần 1: làm mẫu
Lần 2: làm mẫu và cùng làm Lần 3: làm với sự quan sát của mẹ
-
Nên cho trẻ mở rộng các hoạt động giao tiếp bên ngoài với bạn bè cùng
lứa. Nên cho trẻ đến trường để trẻ có thêm bạn bè, học thêm các kỹ năng
mới và khả năng ngôn ngữ của trẻ sẽ tốt hơn.
Điều quan
trọng thành công… luôn luôn là “TÌNH YÊU THƯƠNG”… Chúc các mẹ thành
công, còn em, em mong đề thi Cao học năm nay ra câu này, hehe :x
Iu cả nhà…
(Sưu tầm từ facebook Akachanshop tại link này http://www.facebook.com/notes/akachanshop-my/kh%E1%BB%A7ng-ho%E1%BA%A3ng-t%C3%A2m-l%C3%AD-tu%E1%BB%95i-l%C3%AAn-3/509419849074402)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét