Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

7 tháng rưỡi

7 tháng rưỡi …

Điểm nổi bật là con gái đã ngồi khá vững, không bị đổ mất kiểm soát thường xuyên nữa. Nhưng cũng không phải vững hoàn toàn đến mức mẹ có thể để con ngồi mà không phải trông coi. Dù vậy, mỗi lúc nhìn con gái ngồi chơi mẹ thấy con đã lớn hơn bao nhiêu! Và đáng yêu hơn bao nhiêu!

Con gái của mẹ cũng chưa biết bò, con biết trườn, dù hơi lười và chưa thành thạo cho lắm. Con biết nâng mông lên nhưng chưa biết giữ và bò về phía trước. Mẹ mua cho con cái thảm tập bò nhưng chẳng thấy con gái hào hứng gì cả! Bùn 5 giây!

Con gái bắt đầu mọc cái răng thứ 3, chắc đó là lý do mà tuần trước con gái quấy mẹ, có lúc người lại ấm ấm, con không hào hứng chơi, chỉ thích được ẵm và gục đầu vào vai mẹ. Được cái hôm sau con lại tươi tỉnh và cười toe toét như đã được bổ sung đầy đủ năng lượng. Cái răng thứ 3 chỉ mới lộ 1 tí thôi nên mẹ vẫn chưa dám khẳng định hoàn toàn. Với lại dạo này con gái cũng không cho mẹ xem răng nữa, đưa tay vào miệng con là con ngậm lại và quay ngoắt đi ngay.

Tình hình ăn uống của con cũng tạm ổn, lượng cháo con ăn ban ngày cũng không tăng, ngày nào mẹ hỏi, bà ngoại cũng bảo con ăn hết, nhưng hôm nào mẹ cho con ăn thì chỉ thấy sau 5 phút là con đã chán, không tập trung và ham chơi rồi. Mẹ cũng mặc kệ, con ăn được nhiêu thì mẹ cho bấy nhiêu, không ép! Lẽ ra mẹ cho con ăn 2 bữa/ngày từ khi con tròn 7 tháng nhưng buổi chiều mẹ về thì toàn ngay lúc con vừa uống sữa, đợi tiêu sữa để ăn thì lại thành tới giờ đi ngủ. Thế là có hôm con ăn 1 tí, hôm chẳng ăn gì, không thành bữa ăn cố định gì hết. Rồi mẹ quyết định bữa thứ 2 trong ngày mẹ cho con ăn theo kiểu baby led weaning, mẹ bày đồ ăn ra bàn, con thích gì ăn nấy, thích cầm chơi cũng ok luôn. Con ăn kiểu này mẹ nhàn hẳn, mỗi sáng mẹ hỏi bà thực đơn buổi tối của gia đình rồi xem món nào lấy cho con được thì lấy, món nào không được thì chiều về mẹ làm 5 phút là xong. Chẳng phải lỉnh kỉnh luộc, xay, nghiền gì hết! Mẹ lại còn khỏe về tinh thần, chẳng phải vừa đút cháo vừa dụ dỗ, rồi lại bực mình khi con không chịu tập trung, rồi đút được 5 phút thấy con lo ra mẹ lại khó ở “sao còn nhiều thế này”! Tuy nhiên (chuyện gì cũng tuy nhiên hết con à), con ăn 2 bữa, bữa nào con cũng ọe rồi ói ra một ít sữa làm mẹ cũng lo, không biết con có thích nghi được không. Được cái con ọe xong, ói xong vẫn không khóc, vẫn cầm đồ chơi lên chơi tiếp nên mẹ cũng thấy yên tâm. Chỉ có điều nếu con mà ói cả tuần thì bà ngoại chắc sẽ la um sùm và không cho ăn kiểu này nữa đâu. Mẹ thì vẫn cố gắng theo phương pháp này, mẹ đã đọc nhiều và luôn tự nói với mình rằng quan trọng nhất vẫn là “kiên trì” và “tin tưởng vào khả năng của con”. Sẽ tiếp tục thực hiện phương pháp này!!!

Con gái vẫn chưa nói tiếng nào, cũng chưa có âm thanh nào rõ rệt cả. Mẹ nói gì con cũng không tập trung, chẳng chịu nghe gì cả. Con cũng không chú ý nghe nhạc, âm thanh gì hết. Thực lòng thì mẹ cũng hơi lo lo, chắc phải chú tâm hơn vào việc phát triển ngôn ngữ cho con quá! (Chỉ là hình thức phát triển qua việc chơi đùa thôi, không ép uổng gì con gái đâu!)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét