Em đã sắp 4 tuổi rồi cơ đấy! Lâu lâu mẹ nhìn em ngủ, mẹ thấy người em dài ra, mẹ lại nhớ thời em còn nhỏ, nằm gọn trong vòng tay mẹ. Em lớn rồi, chẳng mấy chốc em sẽ cao bằng mẹ, chẳng mấy chốc em sẽ không cần mẹ nắm tay nữa rồi. Nghĩ tới đó mẹ cứ thấy buồn buồn!
Này, em đã lớn thế này rồi!
Mẹ đem đôi giày này về cho em, em thích lắm, nhưng hiện em chỉ chơi được bước 1. Bước 2 bánh xe chạy vèo vèo, mẹ chưa biết làm sao để chỉ em chơi nữa. Mà chưa gì em đã lao vào mẹ mấy phát bầm hết cả chân.
Cái áo đầm này mẹ mua khi em tầm 2 tuổi gì đấy, lúc em còn múp míp lắm, chui không lọt vì dây kéo ngắn. Thế mà giờ em lại mặc được, chỉ hơi ngắn 1 tẹo thôi.
Tháng này em chơi Picasso tiles nhiều. Em thích lắm, nhiều khi em còn nghĩ ra nhiều hình mà mẹ chẳng nghĩ tới.
Rồi picasso tiles kết hợp với light box
Lần tới mẹ sẽ cho em thử với gương hoặc phản chiếu ánh nắng.
Mẹ mua hoa sen chưng trong nhà, hoa nở rồi tàn nhanh lắm, mẹ lấy nhụy hoa cho em chơi vậy.
Cut and paste vẫn là trò yêu thích của em.
Trò này cũng vui nè.
Phân loại theo màu, phân loại theo hình dạng và free play.
Mẹ thấy lâu quá em không đụng tới kapla nên mẹ dụ em chơi thử, hóa ra em cũng thích, nhưng có vẻ không được lâu.
Tháng này em phải xem phim Totoro ít nhất 20 lần, ngày nào cũng năn nỉ mẹ cho xem. Sách tiếng Việt vẫn phấn đấu thành thói quen 5 cuốn/ngày trước khi đi ngủ. Em cũng chịu khó đọc 1 số sách tiếng Anh mẹ in và nghe đọc sách trên Farfaria. Bây giờ mà mượn Ipad của mẹ thì sẽ vào Farfaria thay vì game. Thiệt vui!
Đây là hình em tự vẽ em.
Yêu em (ghê gớm)!
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký cho con. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhật ký cho con. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 27 tháng 5, 2015
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015
Tình yêu
Sáng nay em dậy muộn, mãi 1 lúc mới chịu đi đánh răng nhưng đứng mãi mà không chịu làm, mẹ nhắc nhở nếu em không muốn thì khỏi đánh răng cũng được, mẹ và em phải đi vì trễ giờ rồi. Nhưng em cũng vẫn đứng yên, thế là mẹ cất bàn chải, em gào lên, em khóc, em đòi đánh răng nhưng mẹ không chịu nữa, vì đã trễ lắm rồi và mẹ đã cho em cơ hội mấy lần mà em đã không làm. Em khóc, em gào, em đòi đánh răng, ra tới cửa, thang máy, xuống bãi giữ xe em vẫn khóc nức nở. Em càng khóc mẹ càng ít nói, mẹ bảo em "em khóc em mệt mà mẹ cũng mệt. Nghe em khóc vậy, mẹ buồn không muốn nói chuyện với em đâu". Em cứ thế mà khóc cho tới khi gần tới trường, em bảo "con muốn đi với mẹ".
Chuyện này cũng không phải lần đầu tiên. Và mỗi khi em khóc, mẹ cũng ráng dỗ dành, nhỏ nhẹ với em, nhưng mãi mà em không chịu thì mẹ im lặng và chờ em vậy.
Rồi mẹ nghĩ, mẹ luôn tâm niệm là mẹ rất yêu em, mẹ yêu em lắm lắm. Nhưng phải chăng mẹ chỉ luôn nói điều đó với bản thân rồi mẹ cho rằng em tự động sẽ hiểu mẹ yêu em mà chẳng nói gì với em. Phải chăng mẹ đã quên thể hiện tình yêu với em. Những lúc em khóc mẹ đã không ôm em, mẹ đã giận không nắm tay em ... điều đó làm em buồn hơn, sợ mẹ xa em hơn và làm em khóc hơn.
Khi em còn nhỏ, mẹ hay sợ qua mất giai đoạn vàng của em, mẹ sợ không làm cái này cái kia cho em. Nhưng rồi, càng ngày mẹ càng hiểu tình yêu là điều quan trong nhất. Chỉ cần em cảm nhận được tình yêu thương của mọi người và em sống với tình yêu thương, như thế thôi là đủ, em sẽ là người vững mạnh từ trong tâm. Và mẹ, vì thế mà cần học thêm cách yêu thương em, cách thể hiện tình yêu với em. Tất cả những điều khác như học chữ, học toán, học kỹ năng ... rồi em sẽ học nhanh thôi, nếu em là người được đầy đủ yêu thương.
Yêu em.
Chuyện này cũng không phải lần đầu tiên. Và mỗi khi em khóc, mẹ cũng ráng dỗ dành, nhỏ nhẹ với em, nhưng mãi mà em không chịu thì mẹ im lặng và chờ em vậy.
Rồi mẹ nghĩ, mẹ luôn tâm niệm là mẹ rất yêu em, mẹ yêu em lắm lắm. Nhưng phải chăng mẹ chỉ luôn nói điều đó với bản thân rồi mẹ cho rằng em tự động sẽ hiểu mẹ yêu em mà chẳng nói gì với em. Phải chăng mẹ đã quên thể hiện tình yêu với em. Những lúc em khóc mẹ đã không ôm em, mẹ đã giận không nắm tay em ... điều đó làm em buồn hơn, sợ mẹ xa em hơn và làm em khóc hơn.
Khi em còn nhỏ, mẹ hay sợ qua mất giai đoạn vàng của em, mẹ sợ không làm cái này cái kia cho em. Nhưng rồi, càng ngày mẹ càng hiểu tình yêu là điều quan trong nhất. Chỉ cần em cảm nhận được tình yêu thương của mọi người và em sống với tình yêu thương, như thế thôi là đủ, em sẽ là người vững mạnh từ trong tâm. Và mẹ, vì thế mà cần học thêm cách yêu thương em, cách thể hiện tình yêu với em. Tất cả những điều khác như học chữ, học toán, học kỹ năng ... rồi em sẽ học nhanh thôi, nếu em là người được đầy đủ yêu thương.
Yêu em.
Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015
Nỗi bất an của em
Mẹ muốn viết về nỗi bất an của em.
Trước mẹ cứ thắc mắc sao em cứ dính lấy mẹ như cuộn băng keo. Mẹ đưa em về nhà bà chơi, em khóc như mưa và đu lấy mẹ, cuối cùng mẹ đành đưa em về. Về nhà em lại chơi vui vẻ, không cần mẹ chơi cùng. Mẹ đưa em đến Tomato chơi, em cũng chỉ bám lấy mẹ không chịu lên lớp, hoặc lên lớp chơi nhưng phải có mẹ ngồi trong lớp, kể cả cách mẹ 1 cái cửa em cũng không chịu. Mẹ đi làm thứ bảy, ra cửa em khóc như mưa, gào thét dữ dội. Em chơi với ba 1 chút, gọi điện cho mẹ em lại khóc nhưng khi đến Tomato thì em lại chủ động lên lớp 1 mình mà chẳng đòi có người đi cùng. Khi ở trong lớp (không có mẹ), em hoàn toàn vui vẻ chơi đùa, chẳng kiểu nhút nhát dính lấy mẹ.
Rồi mẹ nói chuyện với cô UP. Và mẹ biết hơn về em. Em có một nỗi bất an nào đó gắn liền với mẹ, chỉ với mẹ mà không phải ai khác. Em lo lắng mẹ sẽ rời đi, em lo lắng không có mẹ, nên nếu không thấy mẹ trong không gian của em hay không có mẹ ở cùng, em thấy không yên tâm. Nỗi bất an đó có thể đến từ gì nhỉ? Mẹ đã làm gì để em cảm thấy mẹ không ở bên em? Phải chăng là khi mẹ tập cho em ngủ riêng, để tối thức dậy em không thấy mẹ và sợ hãi? Hay khi mẹ đưa em đi học mẫu giáo và giao em cho cô khi em đang lạ lẫm và gào thét? Có phải thế mà làm em lo lắng bất an? Mẹ đã từng nghĩ dù nhẹ nhàng cũng cần kỷ luật, dù em có khóc lóc em cũng cần biết rằng điều đó là không tránh khỏi, và ngày mai em vẫn phải làm.
Nhưng mẹ đã hiểu mỗi bé là một khác biệt. Bé nhà mẹ không kỷ luật bằng cách đấy, bé nhà mẹ nếu bị ép sẽ khóc lóc, không làm, và nếu bị la quá mức bé nhà mẹ sẽ cho rằng mình không được thương yêu. Hoặc tệ hơn, phản ứng của bé nhà mẹ sẽ trở thành phản xạ (như là cứ thấy mẹ kêu đánh răng là kết quả sẽ là 2 mẹ con cãi nhau và ngày nào mẹ nhắc đánh răng thì cãi nhau là hiển nhiên). Bé nhà mẹ cần tình yêu, cần mềm mỏng và mẹ của bé chỉ có thể dùng tình yêu, kiên nhẫn, nhẹ nhàng.
Điều mẹ nghĩ nhiều nhất bây giờ là làm sao để xóa nỗi bất an trong em? Để em biết rằng mẹ luôn bên em, ngay cả khi em không thấy. Gây nỗi bất an cho em cũng làm mẹ cắn rứt nhưng mẹ tin với thời gian và tình yêu, đặc biệt khi mẹ đã nhận ra điều đó, nỗi bất an sẽ sớm qua thôi.
Yêu em.
Trước mẹ cứ thắc mắc sao em cứ dính lấy mẹ như cuộn băng keo. Mẹ đưa em về nhà bà chơi, em khóc như mưa và đu lấy mẹ, cuối cùng mẹ đành đưa em về. Về nhà em lại chơi vui vẻ, không cần mẹ chơi cùng. Mẹ đưa em đến Tomato chơi, em cũng chỉ bám lấy mẹ không chịu lên lớp, hoặc lên lớp chơi nhưng phải có mẹ ngồi trong lớp, kể cả cách mẹ 1 cái cửa em cũng không chịu. Mẹ đi làm thứ bảy, ra cửa em khóc như mưa, gào thét dữ dội. Em chơi với ba 1 chút, gọi điện cho mẹ em lại khóc nhưng khi đến Tomato thì em lại chủ động lên lớp 1 mình mà chẳng đòi có người đi cùng. Khi ở trong lớp (không có mẹ), em hoàn toàn vui vẻ chơi đùa, chẳng kiểu nhút nhát dính lấy mẹ.
Rồi mẹ nói chuyện với cô UP. Và mẹ biết hơn về em. Em có một nỗi bất an nào đó gắn liền với mẹ, chỉ với mẹ mà không phải ai khác. Em lo lắng mẹ sẽ rời đi, em lo lắng không có mẹ, nên nếu không thấy mẹ trong không gian của em hay không có mẹ ở cùng, em thấy không yên tâm. Nỗi bất an đó có thể đến từ gì nhỉ? Mẹ đã làm gì để em cảm thấy mẹ không ở bên em? Phải chăng là khi mẹ tập cho em ngủ riêng, để tối thức dậy em không thấy mẹ và sợ hãi? Hay khi mẹ đưa em đi học mẫu giáo và giao em cho cô khi em đang lạ lẫm và gào thét? Có phải thế mà làm em lo lắng bất an? Mẹ đã từng nghĩ dù nhẹ nhàng cũng cần kỷ luật, dù em có khóc lóc em cũng cần biết rằng điều đó là không tránh khỏi, và ngày mai em vẫn phải làm.
Nhưng mẹ đã hiểu mỗi bé là một khác biệt. Bé nhà mẹ không kỷ luật bằng cách đấy, bé nhà mẹ nếu bị ép sẽ khóc lóc, không làm, và nếu bị la quá mức bé nhà mẹ sẽ cho rằng mình không được thương yêu. Hoặc tệ hơn, phản ứng của bé nhà mẹ sẽ trở thành phản xạ (như là cứ thấy mẹ kêu đánh răng là kết quả sẽ là 2 mẹ con cãi nhau và ngày nào mẹ nhắc đánh răng thì cãi nhau là hiển nhiên). Bé nhà mẹ cần tình yêu, cần mềm mỏng và mẹ của bé chỉ có thể dùng tình yêu, kiên nhẫn, nhẹ nhàng.
Điều mẹ nghĩ nhiều nhất bây giờ là làm sao để xóa nỗi bất an trong em? Để em biết rằng mẹ luôn bên em, ngay cả khi em không thấy. Gây nỗi bất an cho em cũng làm mẹ cắn rứt nhưng mẹ tin với thời gian và tình yêu, đặc biệt khi mẹ đã nhận ra điều đó, nỗi bất an sẽ sớm qua thôi.
Yêu em.
Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015
Vòng tình yêu
"Cát Anh yêu ai?" Cát Anh đã đọc rất nhiều tên cho cô ghi lại, để cùng cô làm vòng tình yêu và tấm thiệp nhỏ tặng những người Cát Anh iu.
Trong đó, ngoài những người trong gia đình còn có các bạn ở trường Thỏ Trắng và đặc biệt là có "Em Cú" là em thú bông mua trong đợt đi Singapore vừa rồi (thật ra là chim cánh cụt) :)
Chơi với con - 41 tháng
1, Tập đếm:
Bài này em đã chơi trước đây, lâu lâu lấy ra chơi lại.
2. Tập may vá:
Em chơi khá thích thú, lấy mẹ thấy em định xỏ kim qua pom pom, mẹ nghĩ chắc em làm không được đâu, nào ngờ em làm tốt và làm được rất nhiều nữa.
3. Cut and paste:
4. Pattern block:
5. Painting:
Trò này không thể thiếu và được chơi thường xuyên. Trong hình là em đang vẽ máy bay.
6. Đất sét:
Mẹ cho em đất sét và 1 số thứ, em tự nghĩ xem chơi thế nào.
7. Free play:
Bài này em đã chơi trước đây, lâu lâu lấy ra chơi lại.
2. Tập may vá:
Em chơi khá thích thú, lấy mẹ thấy em định xỏ kim qua pom pom, mẹ nghĩ chắc em làm không được đâu, nào ngờ em làm tốt và làm được rất nhiều nữa.
3. Cut and paste:
4. Pattern block:
5. Painting:
Trò này không thể thiếu và được chơi thường xuyên. Trong hình là em đang vẽ máy bay.
6. Đất sét:
Mẹ cho em đất sét và 1 số thứ, em tự nghĩ xem chơi thế nào.
7. Free play:
Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015
Tranh của con
Mẹ lưu lại một số tranh của em, em vẽ khi em trên 3 tuổi.
Theo em diễn tả, hình là em và các bạn trong lớp đi chơi.
Tấm này em vẽ rất nhanh, chỉ trong 1 nốt nhạc.
Tấm này là tác phẩm của em tại lớp Facekid, em đem về khoe mẹ.
Tấm này em vẽ bong bóng.
Mẹ lưu lại để sau này em xem :)
Theo em diễn tả, hình là em và các bạn trong lớp đi chơi.
Tấm này em vẽ rất nhanh, chỉ trong 1 nốt nhạc.
Tấm này là tác phẩm của em tại lớp Facekid, em đem về khoe mẹ.
Tấm này em vẽ bong bóng.
Mẹ lưu lại để sau này em xem :)
Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015
Chơi với con - 40 tháng
Nhanh thật, mới hôm nào còn ẵm ngửa trên tay, đêm đêm căng mắt lên ru em ngủ, giờ em đã hơn 40 tháng. Nhiều hôm đi mua đồ cho em, nhìn tưởng rộng, vậy mà về em mặc đã vừa, có khi còn ngắn nữa.
Một số trò chơi của em khi em 40 tháng tuổi.
1. Body painting:
Em thích vẽ màu nước, nhưng chưa vẽ hình cụ thể gì cả, toàn tranh trừu tượng. Nhưng vẽ trên người thì mẹ nhận ra liền là em muốn vẽ gì.
2. Light box:
Mẹ cắt cho em ít giấy kiếng màu, rồi để lên, chỉ cho em màu này với màu này nó ra màu kia nè. Có hôm mẹ lấy giấy kiếng màu hứng nắng cho em xem nữa nhưng em chẳng quan tâm tẹo nào.
3. Mirror game:
Mẹ rất thích bộ đồ chơi gỗ này, em cũng thích nhưng không nhiệt tình bằng mẹ.
4. Xỏ hạt:
5. Làm quen với số đếm:
6. Coloring:
7. Chơi với pom pom:
Thật ra trò này là 2 mẹ con thay nhau gieo xúc xắc, gieo được số mấy thì sẽ lấy bao nhiêu đó viên pom pom vào ly của mình, rồi sau cùng đếm xem ly ai nhiều hơn. Nhưng em chỉ ham chơi xúc xắc được 1 lúc rồi em tung ra em xúc pom pom.
Một số trò chơi của em khi em 40 tháng tuổi.
1. Body painting:
Em thích vẽ màu nước, nhưng chưa vẽ hình cụ thể gì cả, toàn tranh trừu tượng. Nhưng vẽ trên người thì mẹ nhận ra liền là em muốn vẽ gì.
2. Light box:
Mẹ cắt cho em ít giấy kiếng màu, rồi để lên, chỉ cho em màu này với màu này nó ra màu kia nè. Có hôm mẹ lấy giấy kiếng màu hứng nắng cho em xem nữa nhưng em chẳng quan tâm tẹo nào.
3. Mirror game:
Mẹ rất thích bộ đồ chơi gỗ này, em cũng thích nhưng không nhiệt tình bằng mẹ.
4. Xỏ hạt:
5. Làm quen với số đếm:
6. Coloring:
7. Chơi với pom pom:
Thật ra trò này là 2 mẹ con thay nhau gieo xúc xắc, gieo được số mấy thì sẽ lấy bao nhiêu đó viên pom pom vào ly của mình, rồi sau cùng đếm xem ly ai nhiều hơn. Nhưng em chỉ ham chơi xúc xắc được 1 lúc rồi em tung ra em xúc pom pom.
Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014
Những mẩu chuyện vui - P3
(3 tuổi)
Mẹ: Con cầm bong bóng chắc nhé, không là nó bay ra ngoài cửa sồ mất đấy.
Vi: Nếu nó bay thì mẹ bay theo lấy lại nhé.
Mẹ: Mẹ không bay được con à.
Vi: Thì mẹ phải cố gắng lên chứ.
Mẹ: Con cầm bong bóng chắc nhé, không là nó bay ra ngoài cửa sồ mất đấy.
Vi: Nếu nó bay thì mẹ bay theo lấy lại nhé.
Mẹ: Mẹ không bay được con à.
Vi: Thì mẹ phải cố gắng lên chứ.
Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014
Cuộc sống mới
Vậy là cả nhà mình đã chuyển sang nhà mới được hơn 1 tuần. Sau 1 tuần tranh thủ thời gian ngoài giờ làm việc và những ngày nghỉ lễ để dọn dẹp, lau chùi, trang trí ...hiện nhà cửa đã gọn gàng hơn, việc hàng ngày cũng đã nề nếp hơn. Mình không chỉ thay đổi nơi ở mà mình thay đổi hoàn toàn cuộc sống, con ạ! Và mẹ thật vui khi cuộc sống này thật đẹp!
Nhà mình là nhà chung cư nho nhỏ, trên tầng cao (khác nhiều so với nhà ông bà ngoại). Không gian nhỏ trên cùng mặt phẳng khiến mình thấy gần gũi nhau hơn. Nhà có ban công và nhiều cửa sổ, hầu như mẹ chẳng phải dùng đến quạt hay máy lạnh. Ở tầng cao cũng có cái thú ngắm cảnh qua cửa sổ. Buổi sáng thức dậy, nhìn ra ngoài thấy cái gì cũng tươi mới: không khí, nhà cửa, xe cộ ... đều tươi phơi phới. Buổi tối nhìn thành phố rực rỡ ánh đèn cũng đẹp vô cùng. Trong nhà có hoa, có cây, có cá, tươi mát lắm! Ba đã sắm 1 cây ngũ gia bì, 1 cây đa búp đỏ, 1 cây trầu bà để trên kệ bếp và 1 cây hương thảo bên cửa sổ. Nhìn thiệt là thích! Nhà còn có hương lavender thoang thoảng. Có hôm mẹ ngồi ngửi mùi hoa, nhìn xung quanh là cây xanh, rồi ngắm con đang chơi đùa, mẹ thật là muốn thời gian ngừng lại để tận hưởng không khí đó được lâu hơn nữa.
Mẹ sẽ chụp hình những góc đẹp trong nhà để lưu lại, và làm sao phải lưu lại được cảm giác nữa :D
Nhà mình là nhà chung cư nho nhỏ, trên tầng cao (khác nhiều so với nhà ông bà ngoại). Không gian nhỏ trên cùng mặt phẳng khiến mình thấy gần gũi nhau hơn. Nhà có ban công và nhiều cửa sổ, hầu như mẹ chẳng phải dùng đến quạt hay máy lạnh. Ở tầng cao cũng có cái thú ngắm cảnh qua cửa sổ. Buổi sáng thức dậy, nhìn ra ngoài thấy cái gì cũng tươi mới: không khí, nhà cửa, xe cộ ... đều tươi phơi phới. Buổi tối nhìn thành phố rực rỡ ánh đèn cũng đẹp vô cùng. Trong nhà có hoa, có cây, có cá, tươi mát lắm! Ba đã sắm 1 cây ngũ gia bì, 1 cây đa búp đỏ, 1 cây trầu bà để trên kệ bếp và 1 cây hương thảo bên cửa sổ. Nhìn thiệt là thích! Nhà còn có hương lavender thoang thoảng. Có hôm mẹ ngồi ngửi mùi hoa, nhìn xung quanh là cây xanh, rồi ngắm con đang chơi đùa, mẹ thật là muốn thời gian ngừng lại để tận hưởng không khí đó được lâu hơn nữa.
Mẹ sẽ chụp hình những góc đẹp trong nhà để lưu lại, và làm sao phải lưu lại được cảm giác nữa :D
Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014
Chơi với con - 35 tháng
Tháng này Vi chơi với mẹ cũng kha khá, bắt đầu bằng chủ đề động vật. Sau đó, mẹ chuyển sang cho Vi làm quen với chữ A và chủ đề quả táo, dự đính kéo dài 2 tuần nhưng từ giữa tháng trở đi thì ba mẹ bận chuyển nhà và chăm lo, dọn dẹp nhà mới nên con chơi tự do nhiều hơn. Hiện vẫn chưa trở lại lịch trình rõ ràng.
1. Tập đếm: đếm từ 1-5 có vẻ tốt hơn, 6-10 thì thường bỏ sót.
Sau khi đếm xong thì dùng làm trò chơi luôn.
2. Space memory: vẫn sai 1-2 hình trong 4 hình được cho xem.
3. Puzzle:
4. Cutting:
5. Maze:
6. Prewriting:
7. Fine motor skill: thật ra là vui thôi, nàng cũng tự làm và làm rất nhanh.
Cài nút áo:
8. Chơi với nắp chai:
Phía trên là hoa do mẹ làm, phía dưới là sinh hoạt vòng tròn có cô và các bạn.
Hoặc chỉ đơn giản là theo hàng thế này.
9. Sensory bin: có 1 hộp gạo trộn nui khô thôi nhưng nàng chơi được rất nhiều lần.
Hình này mặt trông rất tếu, lúc này là "con cho bạn Hạ Vi uống thuốc" hehe
10. Memory:
11. Sensory play:
Gồm bột bắp, keo dán, nước và màu thực phẩm. Có vẻ hơi nhiều keo nên sau 1 lúc độ dính hơi chặt so với sức của Vi.
Gồm bột bắp và nước, rất đơn giản như chơi trong vòng gần 45 phút lận.
12. Pattern:
13. Lacing:
14. Gross motor skill kèm học số đếm:
15. Mandala:
16. Coloring:
17. Shape:
18. Matching:
19. Gabe:
20. Làm quen với nam châm:
21. Pattern block:
22. Play doh:
23. Size sorting:
24. Free play:
Mời các bạn vào lâu đài:
Làm biển cho bạn:
Mừng sinh nhật cho bạn thỏ và gấu:
Làm hoa lá:
Vậy là tháng 8 đã kết thúc, và tháng 9 - tháng sinh nhật con đã tới rồi. Con sắp trở thành cô gái 3 tuổi rồi đấy.
1. Tập đếm: đếm từ 1-5 có vẻ tốt hơn, 6-10 thì thường bỏ sót.
Sau khi đếm xong thì dùng làm trò chơi luôn.
2. Space memory: vẫn sai 1-2 hình trong 4 hình được cho xem.
3. Puzzle:
4. Cutting:
5. Maze:
6. Prewriting:
7. Fine motor skill: thật ra là vui thôi, nàng cũng tự làm và làm rất nhanh.
Cài nút áo:
8. Chơi với nắp chai:
Phía trên là hoa do mẹ làm, phía dưới là sinh hoạt vòng tròn có cô và các bạn.
Hoặc chỉ đơn giản là theo hàng thế này.
9. Sensory bin: có 1 hộp gạo trộn nui khô thôi nhưng nàng chơi được rất nhiều lần.
Hình này mặt trông rất tếu, lúc này là "con cho bạn Hạ Vi uống thuốc" hehe
10. Memory:
11. Sensory play:
Gồm bột bắp, keo dán, nước và màu thực phẩm. Có vẻ hơi nhiều keo nên sau 1 lúc độ dính hơi chặt so với sức của Vi.
Gồm bột bắp và nước, rất đơn giản như chơi trong vòng gần 45 phút lận.
12. Pattern:
13. Lacing:
14. Gross motor skill kèm học số đếm:
15. Mandala:
16. Coloring:
17. Shape:
18. Matching:
19. Gabe:
20. Làm quen với nam châm:
21. Pattern block:
22. Play doh:
23. Size sorting:
24. Free play:
Mời các bạn vào lâu đài:
Làm biển cho bạn:
Mừng sinh nhật cho bạn thỏ và gấu:
Làm hoa lá:
Vậy là tháng 8 đã kết thúc, và tháng 9 - tháng sinh nhật con đã tới rồi. Con sắp trở thành cô gái 3 tuổi rồi đấy.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)