Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

18 tháng tuổi

Vi tròn 18 tháng cách đây 4 ngày. Cân nặng hôm đó là 16 kg, dài 88 cm (mặc dù sau 4 ngày đi học, cân nặng còn 15,5 kg nhưng mẹ không lo lắng gì về điều này).


Ăn uống: trong tháng rồi có hôm mẹ cho con ăn cháo vào buổi tối, hôm ăn 1 tí, hôm ăn 2 tí, nhưng chả bao giờ Vi ăn hết cả. Còn lại thì vẫn ăn theo kiểu chơi, thích món gì trên mâm thì nhấm nháp, nhai xong không nuốt được thì nhả. Mấy hôm rồi đi học thì tối về mẹ cũng cho ăn cháo, 2 hôm đầu ăn cháo thịt rau xay nhuyễn thì ăn khá tốt, 2 hôm sau ăn cháo hạt, thịt băm thì ăn được 1 nửa. Mẹ sẽ tiếp tục cho con ăn cháo buổi tối, và không xay nhuyễn đâu.

Ngôn ngữ: Vi biết nói nhiều từ hơn, 2 cuốn sách yêu thích thì hầu như từ đơn nào cũng biết đọc. Từ 2 chữ thì biết thêm 1 số từ mới như: mẹ ngủ, ba tắm, bé cười, lá rụng, trời ơi (từ này dạy 1 lần biết luôn và nói rất dễ thương), chớp chớp. Đã hiểu gần hết những câu yêu cầu của mẹ, nói "bỏ" là biết ra thùng rác, mở nắp cho vào. Nói "bỏ chậu giặt" là biết cầm quần áo ra bỏ vào chậu hay để đồ giặt.

Vận động: đi nhiều, chạy nhiều, té cũng nhiều. Leo cầu thang khá hơn, có thể tự mình lên cầu thang. Thích chơi cầu tuột ở trường.

Tháng rồi cũng coi Little reader và Little musician nhưng tùy hứng, khi nào mẹ thấy con hứng thú thì coi, không ép buộc hay phải theo lịch 1 bài/ngày. Ngoài ra con vẫn thích các trò tô màu, đất sét, dán sticker nhiều nhất, chơi puzzle hình học và câu cá nam châm đã thành thạo hơn hẳn.

Nhưng ghét cái là vẫn không chịu cho mẹ chà răng.

Dù sao đi nữa, vẫn yêu con ... luôn luôn!

Những ngày đầu đến trường

Ngày thứ nhất:

Ba mẹ đưa Vi đến trường, Vi bỡ ngỡ, ngơ ngác. Vi thích chơi xích đu, cầu tuột nhưng luôn muốn có mẹ chơi cùng. Khi Vi đang chơi thì mẹ đi về nên không biết khi không thấy mẹ Vi đã khóc như thế nào. Mẹ có trao đổi với cô thì cô bảo mẹ cứ chuyển con cho cô rồi về, đừng nấn ná ở lại, rồi con cũng sẽ khóc như vậy thôi.

Hôm đó ba mẹ hồi hộp lắm, làm gì cũng cầm điện thoại trên tay, sợ cô giáo gọi mà mẹ không biết. Buổi trưa mẹ gọi điện hỏi thăm cô thì cô bảo con cũng khóc nhiều nhưng cũng chịu ăn, những ngày đầu đều thế cả, không lo đâu.

Rồi đợi tới 3h hơn mà vẫn không thấy cô giáo gọi, ba mẹ hy vong con gái đã chịu chơi và bớt khóc. 3h30 ba mẹ ghé đón con, vừa thắng xe lại là  nghe tiếng con khóc, không biết có phải con nhận ra tiếng xe quen thuộc hay không?! Lúc mẹ vào thì Vi đang đứng ngay cửa và giờ tay đòi mẹ ẵm.

Về nhà con vẫn chơi miệt mài cho đến tận tối. Đặc biệt còn biết chơi đồ hàng, lấy chén muỗng ngồi múc qua lại và đút cho búp bê ăn. Đêm đó con ngủ cũng tương đối, dù vẫn lè nhè trong đêm.

Sáng hôm sau thức dậy Vi đã nói "lá rụng", "ba tắm", "bé cười" làm mẹ cũng hơi ngạc nhiên.

Ngày thứ hai:
Sáng ba mẹ đưa Vi đến trường, khi mẹ chuyển Vi sang cho cô thì Vi khóc um sùm, mẹ cũng lo nên đứng lại đợi 1 xíu, không biết nên vào với con hay nên đi, vài phút sau thì cô bảo mẹ cứ đi đi, đừng để con thấy con lại đòi thảm thiết hơn. Hôm đó 9h hơn mẹ cũng gọi điện cho cô, cô bảo lúc nhớ ra cũng khóc, nhưng cũng chịu ăn và chơi.

Hôm đó lần đầu tiên mẹ chở Vi về bằng xe máy. Dáng  mẹ mặc váy chở con trông vui phết, Vi ngồi xe mẹ có vẻ hơi chật chội, không thoải mái cho lắm.

Về nhà Vi lại chơi say sưa, tối ngủ khó hơn hôm trước. Nửa đêm tỉnh dậy kêu "mẹ", "ngủ", "mông" (vỗ mông), mà trước giờ có nói thế đâu!

Ngày thứ ba:
Ba mẹ đưa Vi đến trường, vừa dừng xe trước cổng trường, chưa nhìn thấy cô là Vi đã khóc. Có lẽ Vi đã nhận ra cứ đến đây là mẹ sẽ về :(

Tối Vi ngủ không ngon, nhưng phần vì nghẹt mũi nên không ngủ được, sau khi mẹ nhỏ mũi thì đã khá hơn.

Ngày thứ 4:
Đến gần trường, ba mẹ dừng lại, nói chuyện với Vi rằng Vi đến trường chơi ngoan, chiều ba mẹ sẽ đón. Lúc chuyển cho cô Vi cũng khóc mếu nhưng không gào thét, giãy giụa nữa, tình hình có vẻ khá hơn.

Chiều khi đón con thì con đang quay lưng vào bếp, khi nghe mẹ gọi thì Vi chạy ra giơ tay đòi ẵm ngay. Con đã biết gọi tên cô của con rồi.

Hôm đầu con đi học thì hàng xóm bảo mẹ là bà ở nhà khóc, rồi bảo mẹ sao ác thế, cho con đi học sớm thế. Nhưng mẹ thấy chuyện đến trường là chuyện sớm muộn, thời điểm này là thích hợp khi mức độ chấp nhận - phản kháng vẫn ngang nhau. Nếu để lâu hơn thì sẽ đến lúc con phản kháng và không chịu chấp nhận nữa. Hơn nữa, mẹ cũng không muốn con ở nhà với bà, được bà ôm ấp nhiều quá. Con cần đến trường, có bạn bè, học tập từ bạn bè, học cách đối xử với người khác.

Con đi học về vẫn khá bám mẹ, chắc sợ mẹ bỏ con lại như khi đến trường. Mẹ vẫn dành thời gian buổi tối chơi với con, bên con, hy vọng con hiểu mẹ yêu thương con lắm.

Nghĩ lại, mẹ thấy thật ưng ý khi chọn trường này cho con và hoàn toàn yên tâm vào các cô. Trường lại khá gần nhà mình nữa. Mong con sẽ sớm thích nghi và có những khoảng thời gian vui tươi tại đây.

Hôn con.



Vì đi học cần thoải mái, gọn gàng để con có thể leo trèo vô tư nên mẹ cho con mặc áo thun quần thun ngắn. Lúc này ra đường chơi thôi nên vẫn mang dép ngược.

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

Sắp bắt đầu giai đoạn mới

Sau 1 thời gian tìm trường học cho Vi, ngày mai, khi Vi tròn 18 tháng cũng là ngày đầu tiên Vi đi học.

Mẹ đã đi nhiều trường, trường thì học phí cao nhưng được cái thoáng mát, sạch sẽ, chuyên nghiệp. Trường thì học phí vừa vừa, phòng hơi bí, nhưng được cái có sân rộng, có hồ bơi, cũng khá chuyên nghiệp, trường thì học sinh đông quá, phải đợi vài tháng mới có chỗ, trường thì không nhận giữ bé quá 5 giờ. Mẹ đã định chọn cho con cái trường có học phí vừa vừa ở trên rồi đó chứ, nhưng rồi mẹ ghé thăm trường mà ngày mai con sẽ đến học, sau khi trò chuyện với cô hiệu trưởng, mẹ quyết định chọn trường này cho con mà không suy nghĩ, chọn lựa qua lại như trước nữa.

Trường áp dụng phương pháp Steiner, mà trước khi ghé trường mẹ chỉ kịp google và đọc được 1 tí, vẫn chưa kịp nắm nguyên tắc, điểm chính cũng như mức độ phổ biến. Sau khi gặp cô hiệu phó rồi hiệu trưởng, và nghiên cứu trên internet, mẹ nhận thấy phương pháp này có 1 số điểm như sau:

Phương pháp chú trọng phát triển sự sáng tạo và khả năng tưởng tượng của trẻ. Vì làm việc theo khuôn mẫu thì dễ chứ làm việc sáng tạo nào có dễ đâu. Và ngọn ngành của sự sáng tạo phải chăng là từ trí tưởng tượng của trẻ. Những năm đầu đời là khoảng thời gian bé được thỏa sức vui chơi, tưởng tượng mà không bị gò bó, kiềm chế hay bị ảnh hưởng từ bên ngoài. Trường học theo phương pháp này cũng tạo cho bé 1 môi trường thoải mái, gần gũi, đem lại cho bé 1 tuổi thơ đẹp nhất, vì có ai lớn lên rồi mà không nhớ về những trò chơi tuổi thơ, không mong được 1 lần trở thành trẻ con, vậy sao không giúp bé có 1 tuổi thơ đẹp nhất có thể. Ở trường này, tất cả đồ chơi cho bé đều có nguồn gốc tự nhiên như gỗ, vải, mây tre lá ..., đồ chơi dưới dạng open - end chứ không là finished toy, các hoạt động vẽ, tô màu, nặn hình được thường xuyên thực hiện. Tuy nhiên, theo phương pháp này, trẻ không học viết, đọc và toán trước do giai đoạn 1 - 5 tuổi, não trẻ vẫn chưa phát triển toàn diện. Đồng thời, việc học chữ và toán là đưa bé đi vào khuôn màu, phải nhớ ký tự như bản chất của nó, điều đó làm giảm khả năng sáng tạo của bé và điều này được xem là không cần thiết. Quan điểm là đến đúng thời điểm mới học thì bé sẽ học rất nhanh, thay vì học sớm hơn thời điểm và làm bé chán ngán về sau.

Trên thực tế, ngôi trường mà mẹ chọn cho con hoạt động không hoàn toàn vì mục đích kinh doanh (theo mẹ cảm nhận) vì học phí khá rẻ (theo mẹ nốt), cô hiệu trưởng cũng làm vì sợ thích, vì yêu nghề, yêu phương pháp này. Số lượng trẻ cũng không đông, và các cô thì trông rất hiền (vẫn là cảm nhận của mẹ). Ngôi trường giống như 1 ngôi nhà nhỏ mà trong đó các bé sống cùng nhau. Vì vậy, mẹ chọn trường này cho con, với mong muốn con được sống cùng bạn bè, cùng vui chơi và có tuổi thơ đáng nhớ. Tuy nhiên, mẹ vẫn sẽ cho con tiếp cận chữ, toán như mẹ đang làm, vẫn nghiên cứu các hoạt động theo shichida, montessori để giới thiệu với con. Vì giới thiệu, không bắt ép, không gây nhàm chán thì có hại gì đâu.

Mai bé đi học rồi, mẹ cũng không suy nghĩ nhiều, không tưởng tượng nhiều vì giữa mẹ và con luôn có liên kết, suy nghĩ của mẹ có thể ảnh hưởng đến con. Vì thế, mẹ cố gắng thật thoải mái. Mà cũng lạ, 2,3 hôm nay con theo mẹ dễ sợ, không muốn rời mẹ nữa.

Mong con gái của mẹ sẽ vượt qua khó khăn đầu đời 1 cách mạnh mẽ, con nhé!

Hôn con.

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

17 tháng tuổi

Ghê thật! Gần như cả tháng mẹ không viết bài nào mới ghê chứ! Dạo này lười, hay ngủ sớm, có khi định viết thì lại không vào được blog, nhưng cảm nhận rõ nhất là sau tết người hơi bị ù lì và lười biếng, không blog, không làm thêm cái flashcard nào, không có in tài liệu nào mới cho con, thiệt là xấu hổ!

Con gái đã 17 tháng tuổi hơn, hôm tròn 17 tháng cân nhà mình bị hỏng nên không cân cho con được. Mẹ thấy con nặng hơn hẳn, mẹ không ẵm con lâu để ru con ngủ được như trước.  Mỏi tay kinh khủng và không thể nào ẵm bằng 1 tay. Mẹ cứ đinh ninh là con chắc phải 16kg hoặc hơn thế. Vậy mà mới đây cân cho con thì con mới 15,5 kg, là sao?! Không thể tin được!

Chiều cao chưa đo được, nhưng chắc lên 1 cm, thành 87 cm. Con đã cao hơn bạn thỏ (hơn 2 tuổi) và bạn Trúc (22 tháng). Cả về chiều cao và cân nặng con đều hơn, cả về ngôn ngữ cũng rất khá.

Ngôn ngữ: con nói được nhiều từ đơn và hay bắt chước nói khi nghe người lớn nói. Đồ vật trong nhà, động vật, hoa quả quen thuộc, động từ quen, bộ phận cơ thể ... con nói khá. Nhiều món khi nhìn hình là biết kêu tên luôn như nho, táo, chuối, bé, bánh, nước ngọt ... Những từ 2 chữ thì con nói chữ thứ 2 như "gơ" của "hamburger", "sét" của "đất sét", "màu" của "tô màu", "tóc" của "máy sấy tóc". Tiếng Anh con nói rõ: buble, purple, turtle, baby, mummy. Sau đó dạy daddy, chicken, google (:D) nhưng Vi chưa chịu nói nhiều.

Ăn uống: vẫn ăn ngày 2 bữa, mỗi bữa nửa chén cháo. Ban ngày ở với bà mẹ không ý kiến hay can thiệp gì hết. Buổi tối thì ăn linh tinh cùng gia đình, nhưng mẹ đang dự tính cho con ăn cháo bữa thứ 3 trong ngày, đặc hơn, thô hơn.

Tính cách: mau nước mắt, khóc 1 tí là nước mắt lăn dài, từng hạt tuôn rơi. Con gái cũng hay nhõng nhẽo, dễ tủi thân. Bù lại con gái chơi rất ngoan, không đòi ẵm. Có thể tự chơi, tuy nhiên chưa hòa đồng với bạn, vẫn đánh bạn khi giành đồ chơi hoặc giãy nảy rồi khóc khi bạn chơi đồ của mình. Con hay nói "đánh nè" rồi tự đánh vào chân mình khi không bằng lòng, mẹ nhắc hoài mà vẫn nghe con nói thế!

Trò chơi: mẹ sẽ ghi rõ hơn trong bài tới. Trong tháng rồi con chơi nhiều nhất là tô màu các thể loại và đất sét. Tô màu thì có màu sáp, bút lông, màu nước, dot marker. Sáng ngủ dậy là con đã kêu "màu, màu", "sét, sét" và đòi chơi liền, tối cho lên phòng vừa tắm xong đã nhắc chơi, mà không cho chơi liền là mếu.

Con bắt đầu giảm dần việc cho đồ vật vào miệng, biết méc khi bị đau, biết lấy đồ theo yêu cầu, biết tự ngồi vào ghế khi tới giờ cơm, biết tự leo lên ghế và cầm bình sữa uống, biết đi ra tủ chỉ chỗ để pin khi ông bà bảo đồ chơi hư rồi, biết kêu "sửa" khi không thấy đồ chơi hoạt động.

Con đã tập trung hơn khi xem Little reader, không phải chia 1 bài làm 2,3 lần như trước. Little reader đã xem đến bài 30+, Little musician 60+, Little math thì vẫn ngừng và chuyển sang theo chương trình 65 ngày của Shichida thì xem đến số 45 lại chán, mẹ lại ngừng mấy ngày, Tweedlewink đến bài 24, 1 ít Pocoyo, kidsongs. Con cực 2 cuốn sách có hình ảnh từng đồ vật, ngày nào cũng đem ra kêu ba/mẹ đọc cho Vi nghe, rồi Vi chỉ và ba/mẹ đọc. 2 cuốn sách đấy mẹ cũng rất thích vì hình ảnh rất đẹp.

Tháng này mẹ cũng khởi động tìm trường cho con, và dự kiến sẽ cho con học trường gần nhà đến 3 tuổi, sau đó sẽ chuyển sang trường có nhiều hoạt động ngoại khóa và tăng cường tiếng Anh. Từ giờ đến năm 3 tuổi (và sau này cũng vậy), mẹ vẫn theo sát và dành thời gian chơi với con hàng ngày.

Mẹ cũng chuẩn bị phòng riêng cho con, thật đúng là tháng làm biếng nên vẫn chưa trang trí gì nhiều cả. Mẹ sẽ chú tâm hơn nữa để sớm hoàn tất cho con. Định sẽ dán 1 cái cây to thiệt xinh trên tường, mẹ đã thích 1 căn phòng như thế từ lâu rồi đó con!

Hôn con gái yêu và mong con luôn vui!